Rút tiết kiệm hơn 29 tỷ đồng để lên núi mở homestay, sau 2 năm, tôi phải bán nhà ở quê để “cầm cự” vì không lường trước được 1 điều

Sau 2 năm kinh doanh homestay, người đàn ông Trung Quốc nhận thất bại ê chề chỉ vì xuống tiền kinh doanh theo trend.
Giấc mơ rời phố thị

Anh Trần Quân, 39 tuổi, từng làm kỹ sư công nghệ ở Thượng Hải. Sau gần 15 năm đi làm, anh có mức thu nhập hàng tháng hơn 20 triệu NDT (hơn 73 triệu đồng). Công việc mang lại tiền bạc nhưng cũng lấy đi gần như toàn bộ thời gian và sức khỏe của người đàn ông này.

“Nhiều năm liền tôi không có một ngày nghỉ đúng nghĩa. Trong đầu chỉ có phần mềm,  KPI và đủ loại báo cáo. Tôi bắt đầu mơ về một cuộc sống chậm lại, có thể tự tay pha trà, nghe tiếng suối chảy sau vườn nhà,” anh Trần cho biết. 

Đầu năm 2017, xu hướng kinh doanh homestay tại vùng núi ở Tứ Xuyên bùng nổ. Nhận thấy đây là xu hướng tất yếu, có tiềm năng phát triển, anh Trần quyết định đánh cược nghỉ việc và rút toàn bộ 8 triệu NDT (hơn 29 tỷ đồng) tiền tiết kiệm để kinh doanh homestay. Với số tiền trên, anh mua đất và xây dựng một homestay 12 phòng, thiết kế theo phong cách giao thoa giữa truyền thống và hiện đại.

Sau 1 năm chuẩn bị, homestay của anh Trần cũng được khai trương. Thời gian đầu, nhờ dốc tiền vào marketing, homestay của anh kín phòng, bạn bè và du khách lan truyền hình ảnh trên mạng xã hội, khen ngợi nơi đây như một “thiên đường nghỉ dưỡng”. Trong mắt anh Quân, đó là khởi đầu trong mơ.

Để công việc kinh doanh được hiệu quả, anh Trần đã thuê thêm 6 nhân viên, trong đó có một đầu bếp, hai lễ tân và vài người phục vụ. Ngoài ra, anh đầu tư hệ thống lọc nước, trồng vườn rau hữu cơ để phục vụ khách. Mỗi chi tiết đều được chăm chút, với mong muốn tạo sự khác biệt so với những homestay khác trong khu vực.

Thực tế phũ phàng

Sau mùa cao điểm đầu tiên, homestay bắt đầu vắng khách. Vùng núi Tứ Xuyên đẹp nhưng đường đi xa xôi, không có nhiều phương tiện di chuyển thuận tiện. Khách quốc tế ít, khách trong nước chủ yếu đến vào dịp lễ tết. Còn ngày thường, homestay gần như trống phòng.

Rút tiết kiệm hơn 29 tỷ đồng để lên núi mở homestay, sau 2 năm, tôi phải bán nhà ở quê để “cầm cự” vì không lường trước được 1 điều- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ: Internet

Đặc biệt từ năm 2020, khi dịch bệnh bùng phát, ngành du lịch Tứ Xuyên gần như tê liệt. Homestay mới xây dựng chưa kịp tạo xu hướng đã rơi vào cảnh “đắp chiếu”. Các khoản chi cố định như lương nhân viên, bảo dưỡng, tiền điện nước chất chồng, trong khi doanh thu gần như bằng 0.

Anh Trần thừa nhận bản thân đã bị cuốn vào làn sóng “bỏ phố về quê” rồi bước chân vào con đường kinh doanh mà quên đi điều quan trọng nhất. Thời điểm đó, trên mạng xã hội, vô số bài viết về “homestay trong rừng” hay “ngôi nhà nhỏ trên núi” khiến anh tin rằng đây là xu hướng tất yếu, chỉ cần tham gia là sẽ thành công. Nhưng thực tế, anh chưa từng được đào tạo bài bản về quản lý khách sạn, vận hành dịch vụ, hay phân tích thị trường.

Sau 2 năm, số tiền tiết kiệm đã cạn kiệt. Để duy trì homestay, anh phải bán căn nhà tổ ở quê mới cầm cự được qua đợt dịch. Trong thời điểm homestay bị “đóng băng”, anh Trần cũng tranh thủ đăng ký học thêm một số khoá học về kinh doanh trên mạng. 

Đến năm 2023, việc kinh doanh homestay của anh Trần bắt đầu có dấu hiệu phục hồi. Việc bổ sung thêm các kiến thức và  kỹ năng mới cũng giúp người đàn ông này kiểm soát và vận hành homestay tốt hơn.

Anh Quân cũng rút ra bài học cho riêng mình: “Tôi đã nhầm khi nghĩ đam mê có thể thay thế năng lực. Để kinh doanh, cần kiến thức quản trị, quảng bá và đặc biệt là khả năng dự phòng rủi ro. Nếu không, chỉ một biến cố như dịch bệnh cũng đủ để mọi thứ sụp đổ. Tôi không hối tiếc vì đã dám thử, nhưng tôi sẽ không để lặp lại sai lầm trên một lần nào nữa”.

Các chuyên gia du lịch Trung Quốc nhận định kinh doanh homestay không đơn giản như dựng một ngôi nhà đẹp và chờ khách đến. Mô hình này đòi hỏi người chủ phải có kiến thức bài bản, chiến lược dài hạn và khả năng thích ứng. Dịch bệnh là biến cố, nhưng nó cũng bộc lộ rõ ai thật sự chuẩn bị kỹ, ai chỉ chạy theo trào lưu. 

 (Theo Toutiao)