Đêm ám ảnh của gia đình 6 người ở Tây Nha Trang: 'Chỉ sợ trượt tay là mẹ chìm xuống'

Photo Essay

ĐÊM ÁM ẢNH CỦA GIA ĐÌNH 6 NGƯỜI Ở TÂY NHA TRANG: 'CHỈ SỢ TRƯỢT TAY LÀ MẸ CHÌM XUỐNG'

Bà Thanh vật lộn giữ mẹ già 89 tuổi trên thau giữa dòng nước lạnh, chị Thư dìu bà nội qua dòng nước ngập tới nóc nhà. Dù nước đã rút, những người dân ở Khánh Hòa vẫn chưa thể trở về nhà. 

Xem clip bà Thanh kể lại những ngày trải qua trận lũ lịch sử:

Tối 22/11, khoảng 20 người vẫn chưa thể về nhà ở, tiếp tục trú tạm tại Trường mầm non Vĩnh Trung (phường Tây Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa) trong tình cảnh không có điện.

Ngồi thẫn thờ trong ánh nến, bà Nguyễn Thị La Thanh (59 tuổi, phường Tây Nha Trang, nằm ven sông Cái) kể lại ký ức về đêm “không bao giờ quên”. 

Khoảng 18h ngày 17/11, nước lũ đã dâng đến ngực, bà Thanh cố gắng gọi cầu cứu nhưng không được. Một người chị làm cùng gọi báo địa chỉ của bà cho cứu hộ song thời điểm đó nước xoáy, lực lượng không thể tiếp cận. Một lúc sau, toàn bộ khu vực mất điện hoàn toàn.

Ba người đứng lên hai chiếc ghế kê trên giường, mẹ bà Thanh, 89 tuổi, được đặt vào thau và cùng nhau nâng lên khỏi dòng nước. Bà Thanh chỉ dám trụ một chân để giữ thăng bằng, chân còn lại co lên đỡ chiếc thau suốt đêm. “Chúng tôi không dám buông tay. Chỉ sợ trượt một cái là mẹ chìm xuống”, bà kể.

6 người ngâm mình trong dòng nước lạnh buốt từ chiều đến tận sáng sớm hôm sau. “Nghĩ lại thấy khi đó mình có sức mạnh phi thường. Lạnh lắm, rét lắm mà nhìn mẹ thì thương”, bà nhớ lại.

Trong bóng tối đặc quánh, cả nhà chỉ nghe tiếng mưa xối xả và nước chảy ào ào. Lúc này, nước tính từ nền nhà đã cao hơn 2m và vẫn tiếp tục dâng, khiến ai cũng nghĩ đến điều tồi tệ nhất. “Sống thì cùng sống, chết thì cùng chết”, họ động viên nhau giữa dòng nước tối đen và lạnh cắt da.

Giữa lúc nguy cấp, chị dâu bà Thanh quyết định tìm đường thoát, liên tục đập phá ngói, bò được lên mái rồi quay xuống kéo thêm hai người nữa. Đến phần mái phía trên, chị tiếp tục bẻ tôn, giật từng tấm để tạo lối mở. Bên dưới, bà Thanh như có thêm động lực, một tay giữ mẹ, một tay bẻ la phông. Khi khoảng trần hé ra, mọi người lập tức đẩy bà cụ lên trước rồi lần lượt thoát thân. 

Khi cả nhà lên được mái, ai nấy đều mừng đến nghẹn lời. “Thoát chết trong gang tấc, mừng khủng khiếp”, bà Thanh kể. Sau đó, 6 người ngồi co ro trong gió lạnh, quần áo ướt sũng, chờ trời sáng giữa mái nhà chênh vênh.

Rạng sáng, bà Thanh kêu lớn: “Có ai không?”. May mắn, gia đình phía dưới đang trú trên tầng lầu nghe thấy, chèo ghe qua tiếp tế mì gói, nước uống, rồi bắc thang, căng tấm bạt che gió cho 6 người.

Cả nhà ngồi co ro trên mái suốt một ngày một đêm trước khi được đưa xuống. Mưa xối không ngừng, bốn bề chỉ một màu trắng đục. Họ ôm nhau tránh rét, sợ bà cụ lạnh quá rồi ốm.

Bà cụ 89 tuổi môi tím tái, liên tục đòi xuống vì không chịu nổi cơn run rẩy kéo dài. “Vừa động viên bà, vừa tự động viên chính mình”, bà Thanh nói.

Do lo sợ nước có thể dâng trở lại, cả gia đình được chuyển đến nơi sơ tán. “Đó là ký ức ám ảnh. Nghĩ lại vẫn còn rùng mình. Lúc đó tôi thật sự sợ, đã có lúc nghĩ hôm sau người ta chỉ tìm được 6 thi thể”, bà Thanh chia sẻ, đôi mắt vẫn đỏ vì nhiều đêm mất ngủ.

Đến giờ mỗi khi nghĩ lại, bà Thanh vẫn thấy rùng mình. Bà nghĩ thầm sau khi dọn dẹp nhà cửa ổn định, sẽ viết nhật ký để lưu lại những ký ức kinh hoàng vừa xảy ra với gia đình mình và người dân Khánh Hòa.

Trong căn phòng, những người nghe chuyện của bà Thanh cũng hồi tưởng theo. Chưa bao giờ họ trải qua trận lũ nào lớn như vậy. Một phụ nữ thỉnh thoảng tiếp nối câu chuyện, kể về những ngày gia đình mình bị nước nhấn chìm. Khi ấy, mỗi người chỉ có thể tự cứu mình trước, vật lộn với thiên tai dữ dội.

Được đưa đến nơi tránh trú an toàn, bà Hoa - chị dâu bà Thanh vẫn nhiều đêm trằn trọc. Khó ngủ, bà dắt chó ra hành lang đi dạo cho đỡ bứt rứt.

Ở phòng bên, trong ánh đèn dầu, bà Lý Hà Anh Thư (49 tuổi, ở phường Bắc Nha Trang) đang thay băng cho bà nội. Bà kể, trước đây lũ lớn nhất ở khu vực cũng chỉ ngập tới đầu gối, lần này nước dâng nhanh, lên quá 2m.

"Hôm xảy ra lũ, trong nhà tôi có hơn chục người. Mấy đứa nhỏ lội nước sang khách sạn gần đó từ chiều. Tôi và chồng phải ở lại trông bà, vì bà không thể tự di chuyển. Họ kêu ra chỗ cầu, nhưng ra đó mưa với lạnh, bà tôi chịu không nổi”, bà Thư nói.

Gia đình nằm co cụm trên tấm cửa gỗ suốt hai ngày hai đêm, sống bằng mì tôm khô may mắn mang lên kịp. Khi đó, nước đã dâng sát mái tôn, họ phải dùng cây chọc thủng mái để tạo khe thông khí.

Đến khi lực lượng cứu hộ tiếp cận, họ ưu tiên đưa bà cụ ra trước.

Bà Thư nói: “Tiền bạc hết sạch, chẳng còn gì”. Nhưng bà không tiếc: “Còn người là còn của. Tiền bạc mất có thể làm lại, nhưng người mất rồi thì vô nghĩa”.

Khi được hỏi có sợ chết không, bà chỉ đáp: “Ai mà không sợ. Nhưng lúc ấy, nỗi sợ như biến mất, chỉ còn nghĩ cách để sống sót. Chỉ cầu trời cho nước đừng dâng thêm. Tôi lo cho bà nội, không biết phải bế thế nào nếu còn leo tiếp lên nóc nhà”.

Ngoài hành lang, sau bữa cơm tối vừa dọn xong, 8 thành viên trong gia đình bà Thạch Thị Thảo (57 tuổi, phường Tây Nha Trang) ngồi trò chuyện với nhau dưới ánh sáng lập lòe của ngọn nến.

8 người trong gia đình bà Thảo bị cô lập suốt hai ngày hai đêm giữa cơn lũ dữ. Khi nước vừa rút, họ quyết định rời vùng ngập để tìm nơi an toàn. Ngày 20/11, sau khi được lực lượng chức năng đưa khỏi khu vực nước sâu, cả nhà thuê tạm một phòng nghỉ vì chưa biết đi đâu. Ở được một đêm, nghe tin trên địa bàn có trường học mở cửa đón dân, họ chuyển sang Trường mầm non Vĩnh Trung để tiết kiệm chi phí. “Nhà cửa tan hoang, thiệt hại nặng nề rồi, tiết kiệm được đồng nào hay đồng nấy”, bà Thảo nói.

Chị Hồ Thị Kim Trang, con gái bà Thảo nhớ lại những giờ phút bị cô lập: “Xung quanh mênh mông nước. Lúc đầu, cả nhà rất hoảng loạn vì nước dâng nhanh quá mà không có cách nào thoát ra”.

Gia đình cố giữ bình tĩnh vì còn một em bé mới 12 tháng tuổi, ai cũng phải tỉnh táo để tìm cách sống sót. “Cả nhà bám trụ trên mái suốt hai ngày hai đêm, ăn mì gói sống để cầm cự. Chúng tôi chờ cứu hộ nhưng vô vọng vì nước ngập hơn 3m và chảy xiết, họ không thể tiếp cận”, chị Trang kể.

“Chúng tôi kêu cứu đến khàn cổ, nhưng ở vùng bị cô lập như vậy thì không ai vào được. May mắn sau hai ngày nước bắt đầu rút; nếu kéo dài thêm, nhất là với trẻ nhỏ, gia đình tôi không biết trụ nổi bao lâu”, chị chia sẻ thêm.

Hình ảnh bần thần của bà Thạch Thị Thảo trong chiều 22/11 khi ngồi chờ được dẫn tới khu vực trường học để trú tạm.

Trong suốt những ngày lũ, Trường mầm non Vĩnh Trung (phường Tây Nha Trang) trở thành nơi tránh trú cho hơn 100 người dân vùng ngập. Ông Võ Phan Thiện, bảo vệ trường cho biết khi nước dâng cao, ông trực tại trường và lần lượt giúp đỡ người già, trẻ nhỏ vào nơi an toàn.

Hiệu trưởng Võ Thị Ánh Tuyết cho biết: “Trường luôn mở cửa, sẵn sàng đón người dân đến tránh lũ. Hiện nước đã rút và ngày mai mọi người sẽ rời trường. Nhà trường sẽ dọn dẹp để chuẩn bị mở cửa trở lại, đón trẻ đến học".