Sau vụ soái hạm Moskva bị Ukraine đánh chìm, Nga sắp có "quái vật" khác

() - Tuần dương hạm khổng lồ 20.000 tấn của Nga mang theo 560 tên lửa đã bắt đầu thử nghiệm trên biển, đủ sức thách thức nhóm tác chiến tàu sân bay đối phương.
Sau vụ soái hạm Moskva bị Ukraine đánh chìm, Nga sắp có quái vật khác - 1

Tuần dương hạm Đô đốc Nakhimov rời cảng ra biển thử nghiệm sau quá trình nâng cấp (Ảnh: Alekseeva/Navalnews).

Điểm yếu cố hữu của tàu chiến Liên Xô/Nga

Nếu so sánh, về hỏa lực, Đô đốc Nakhimov mạnh hơn nhiều so với tàu khu trục của Mỹ, Anh, Nhật hoặc Trung Quốc. Ngay như tàu tuần dương tên lửa Moskva cũng rất mạnh, nhưng buồn thay, nó đã dễ dàng bị Ukraine đánh chìm chỉ bằng một vài tên lửa chống hạm cận âm trong thực chiến.

Khách quan mà nói, Đô đốc Nakhimov cũng có những nhược điểm tương tự Moskva, đó là thiếu radar phản ứng nhanh để đối phó với các mục tiêu tầm thấp. Mặc dù nó có thể mang theo gần 200 tên lửa phòng không tầm xa, nhưng số lượng tên lửa lớn chưa chắc đã đảm bảo khả năng chống chịu tốt hơn trước các cuộc tấn công dồn dập của đối phương và bao quát đủ "bốn phương tám hướng" mà không có điểm mù.

Một nhược điểm phổ biến của các tàu chiến lớn của Liên Xô là việc trang bị quá nhiều radar và thiết bị điện tử trên đài chỉ huy. Kết quả là khả năng tương thích điện từ rất thấp dẫn tới nhiễu giữa các ăng-ten radar rất hay xảy ra.

Ví dụ, đài chỉ huy của tàu lớp Kirov được trang bị radar cảnh giới nhìn vòng tầm xa MR-800, radar trinh sát tầm ngắn MR-710 Frigatebird, radar điều khiển hỏa lực cho nhiều loại tên lửa phòng không, radar đối hải và nhiều ăng-ten tác chiến điện tử và hỗ trợ điện tử.

Soái hạm Moskva dễ dàng bị Ukraine đánh chìm không chỉ vì chỉ huy đánh giá thấp đối thủ, chủ quan tiến vào tầm bắn của tên lửa Ukraine, mà còn vì các vấn đề tương thích với nhiều thiết bị điện tử trên tàu.

Hơn nữa, cả tàu tuần dương lớp Moskva lẫn Kirov đều ưu tiên cảnh báo sớm và phát hiện các mục tiêu tầm trung và tầm cao, nhưng lại bỏ qua các mục tiêu tầm thấp.

Các tàu khu trục của Mỹ sử dụng mảng radar băng tần kép để nhận thức tình huống trên không, với mảng băng tần X cung cấp nhận thức tình huống trên không tầm gần, giúp kíp chiến đấu trên tàu phản ứng nhanh ở độ cao thấp.

Trong khi đó, các tàu khu trục lớp Moskva và Kirov không có radar phản ứng nhanh băng tần X và chỉ dựa vào băng tần C và L để phát hiện mục tiêu tầm thấp, vốn có thể dễ bị sót lọt các mục tiêu bay chậm, thấp. Nếu tàu Đô đốc Nakhimov được triển khai tới Biển Đen, rất có thể nó sẽ chịu chung số phận như tàu Moskva.

Ngoài ra, cần có một hệ thống phòng thủ tầm ngắn đáng tin cậy để chống lại các mục tiêu tầm thấp bất ngờ. Sau khi nâng cấp, Đô đốc Nakhimov được trang bị 6 hệ thống phòng không tầm ngắn Pantsir-M (phiên bản hải quân của hệ thống Pantsir).

Vấn đề lớn nhất của hệ thống phòng thủ tầm gần của Nga là tốc độ phản ứng chậm. Pháo bắn nhanh có hỏa lực dư thừa nhưng độ chính xác lại không đủ, và tỷ lệ đánh chặn mục tiêu cận âm, hoàn toàn phụ thuộc vào trình độ của pháo thủ.

Những tàu chiến mới của Mỹ được trang bị các hệ thống chống tên lửa độc lập như SeaRAM, không phụ thuộc vào hệ thống cảm biến bên ngoài. Chúng có khả năng phản ứng nhanh và chống lại các cuộc tấn công dồn dập. Một hệ thống SeaRAM có thể cùng lúc chống lại khoảng 10 mục tiêu cận âm.

Tàu Đô đốc Nakhimov về cơ bản vẫn đi theo mô hình cũ của Liên Xô, hoàn toàn dựa vào lợi thế hỏa lực để đè bẹp đối phương, chưa thể theo kịp công nghệ thông tin và tự động hóa.

Ví dụ về hỏa lực, tàu khu trục Type 055 của Trung Quốc kém xa tàu khu trục Đô đốc Nakhimov nhưng về khả năng phát hiện và chống chịu các cuộc tấn công dồn dập thì ngược lại.

Hơn nữa, tàu khu trục Type 055 có khả năng giảm bộc lộ tín hiệu radar tốt hơn hẳn so với Đô đốc Nakhimov cồng kềnh, và chiến hạm Trung Quốc được trang bị khả năng tác chiến điện tử, giúp nó có khả năng sống sót cao hơn trên chiến trường.