Danh tiếng của một doanh nghiệp là một trong những tài sản quý giá nhất. Bất kỳ chuyên gia tiếp thị nào cũng có thể khẳng định rằng một danh tiếng tốt có thể thúc đẩy khách hàng tìm đến một doanh nghiệp hoặc sản phẩm nhiều hơn hầu hết các yếu tố khác.
Tổn hại đến danh tiếng có thể gây ra những thiệt hại doanh thu đáng kể, thậm chí đe dọa khả năng doanh nghiệp tiếp tục hoạt động.
Doanh nghiệp có những quyền pháp lý để chống lại các tuyên bố sai sự thật gây tổn hại được đưa ra bởi đối thủ cạnh tranh, cựu nhân viên hoặc khách hàng bất mãn.
Tuy nhiên, những vụ kiện này thường phức tạp và chủ doanh nghiệp cần hiểu rõ một vụ kiện phỉ báng doanh nghiệp bao gồm những gì trước khi khởi kiện.
Ở chiều ngược lại, các tổ chức, cá nhân có thể đưa ra đánh giá, bình luận về một doanh nghiệp nhưng cần dựa trên sự thật và sự cẩn trọng.
Giám đốc tại công ty luật BR Law Corporation (Singapore) P Sivakumar lưu ý, để đảm bảo rằng một đánh giá không trở thành hành vi phỉ báng, cá nhân nên tránh sử dụng những từ ngữ cực đoan hoặc “vội vàng bôi nhọ” uy tín của doanh nghiệp mà không có bằng chứng.
“Chỉ nên đưa ra nhận xét dựa trên trải nghiệm cá nhân của mình, thay vì những gì nghe được từ người khác. Họ cũng nên tránh đưa ra những phát biểu chung chung, bao quát”, Mark Yeo, giám đốc công ty luật Fortress ở Singapore, khuyến cáo.
Tập đoàn Mỹ kiện tổ chức phân tích

Người tiêu dùng cần cẩn trọng trước khi đưa ra đánh giá (Ảnh minh họa: CNA).
Tại Singapore, hôm 9/9 vừa qua, một bà nội trợ đã bị buộc phải bồi thường 19.500 USD vì tội phỉ báng một công ty, sau khi đăng tải những bình luận miệt thị về sản phẩm rau củ mà công ty bán.
D'Season, một công ty chuyên nhập khẩu, phân phối, bán lẻ và bán sỉ hàng hóa và nông sản từ Đài Loan, đã thành công trong vụ kiện bà Sophia Wu Chao Wen về một bài đăng bà viết trên trang Facebook cá nhân ngày 13/3/2022.
Ông Darren Tan, phó giám đốc điều hành Invictus Law, cho biết cho biết, nếu phát ngôn là sai sự thật, làm giảm uy tín xã hội của doanh nghiệp, khiến họ bị tẩy chay hoặc bị ghét, khinh miệt hay chế giễu thì có thể bị coi là phỉ báng.
Ví dụ, trong bài đăng về D'Season, bà Wu tuyên bố rằng rau củ là độc hại, điều này hàm ý rằng doanh nghiệp đã bán rau độc, lừa gạt khách hàng và gian dối khi nói rằng sản phẩm của họ là hữu cơ, nhưng điều này là sai sự thật và không có căn cứ.
Ông Tan cũng nhấn mạnh rằng dù bà Wu không nêu tên công ty trong bài viết, bà đã ám chỉ đến một sự việc trước đó liên quan tới công ty, khi có người hỏi nguồn gốc của rau. Luật phỉ báng cũng áp dụng với “ẩn ý”, nghĩa là ngay cả khi không nêu đích danh, nhưng từ ngữ cảnh có thể xác định được đối tượng bị phỉ báng.
Thông thường, các vụ kiện phỉ báng được giải quyết ngoài tòa. Mục tiêu chính của doanh nghiệp thường là gỡ bỏ bài đăng và có được lời xin lỗi.
Trong vụ D'Season, công ty đã gửi thư yêu cầu bà Wu gỡ bài và xin lỗi. Bà Wu xóa bài vài ngày sau nhưng không xin lỗi. Các luật sư cho biết ngày càng có nhiều doanh nghiệp khởi kiện những bình luận tiêu cực, trong đó một số đến từ người chưa từng là khách hàng.