
Người nông dân bị cướp đất trắng trợn, bị áp bức cùng cực không chịu nổi phải đứng lên trong thảm kịch đồng Nọc Nạng - Ảnh: LINH ĐOAN
Dù chỉ là vở tốt nghiệp lớp đại học diễn viên kịch, điện ảnh K6D của sinh viên Trường đại học Sân khấu - Điện ảnh TP.HCM nhưng vở diễn Máu thắm đồng Nọc Nạng đã phần nào gợi lại ký ức đau thương, bi tráng của những người dân nổi dậy chống cường hào ác bá, quan lại, thực dân Pháp ngang nhiên cướp đất cách đây gần 100 năm trước.
Máu thắm đồng Nọc Nạng: Quyết bảo vệ từng tấc đất
Máu thắm đồng Nọc Nạng là kịch bản rất nổi tiếng của tác giả Phạm Ngọc Truyền. Nhiều đoàn
Bà Tám Luông (Yến Nhi đóng) thắp nhang khấn chồng phù hộ cho các con trong cuộc đương đầu với quan quân, cường hào ác bá - Ảnh: LINH ĐOAN
Người trẻ nhớ về ký ức cơ cực của người nông dân
Viết từ vụ án có thật nên Máu thắm đồng Nọc Nạng được xem là kịch bản tiêu biểu, rực lửa đấu tranh của người nông dân thấp cổ bé họng.
Vở diễn đêm 30-7 kéo dài khoảng 4 giờ đến tận nửa khuya, không có giải lao, dành nhiều đất cho các diễn viên trẻ thể hiện khả năng diễn.
Vì là sinh viên, kinh nghiệm còn thiếu, lại có cách biệt với các nhân vật trong vở về thời đại, bối cảnh lịch sử nên khó đòi hỏi ở các bạn trẻ sự thể hiện sâu sắc.
Tuy nhiên, sự nỗ lực của các bạn đã phần nào đem đến hơi thở khá mới cho vở. Đặc biệt, những cảnh đánh võ được đầu tư tạo nên những màn đối đầu đẹp mắt, liên tục nhận được tràng pháo tay tán thưởng của khán giả.

Tình yêu của các con của ông Tám Luông là Mười Chức (Thắng Trương đóng) và Nghĩa (Gia Hân) phần nào làm mềm lại sự gai góc của vở - Ảnh: LINH ĐOAN
Cảnh cuối khi những người nông dân chân chất gần như không còn đường sống buộc lòng phải phản kháng với tất cả sự căm phẫn, với những vũ khí hết sức thô sơ nhưng quyết tâm thà chết chứ không mất đất đã làm nhiều người xúc động, rơi nước mắt.
Thầy Nguyễn Hòa An, giảng viên hướng dẫn, tâm sự khi biết các em muốn chọn Máu thắm đồng Nọc Nạng làm vở để tốt nghiệp thầy biết rằng rất khó và vất vả, nhưng vì "Học trò muốn là thầy chiều".
Máu thắm đồng Nọc Nạng là công sức nhiều tháng trời của thầy trò họ. Có thể vẫn còn non nớt nhưng ít nhiều cũng là cách nhắc nhở cho người trẻ hôm nay về quá khứ đau thương nhưng bi tráng của dân tộc.
Đó là tinh thần quyết chiến đấu không ngừng của những người nông dân, không chịu sống hèn với sự áp bức, bảo vệ lẽ phải và bảo vệ tới cùng mảnh đất thân yêu mà mình đã đổ bao xương máu mới có được.
