Trong căn nhà nhỏ, nằm ở khu tập thể cũ trên phố Trần Hưng Đạo (Hà Nội), hơn chục người trẻ tụ tập quanh bếp, cùng nấu nướng, chia sẻ câu chuyện cuộc sống.
Không ai trong số họ quen nhau trước khi đến đây. Nhưng sự gắn kết hình thành một cách nhẹ nhàng, tự nhiên, không cần những lời giới thiệu rập khuôn.
Chủ nhân của căn nhà - Di Trần (SN 1997) - gọi nơi này là "phòng khách nhà mình". Anh không coi đây là mô hình kinh doanh, mà chỉ đơn giản là không gian sống được chia sẻ - nơi ai cũng có thể đến, làm điều mình thích và kết nối với người lạ theo cách thân tình nhất.
Nơi người lạ nấu ăn, khiêu vũ và trò chuyện đến sáng (Video: Lê Phương Anh).
Nơi mọi kết nối bắt đầu từ... căn bếp
Không gian tổ chức hoạt động mang tính riêng tư cùng người lạ này có tên gọi The Airy Space, đang thu hút hàng nghìn người quan tâm và yêu thích trên mạng xã hội.
Ý tưởng về không gian này nhen nhóm vào năm 2020 - thời điểm đại dịch khiến con người xa cách nhau hơn bao giờ hết. Di Trần nhận ra rằng, sống một mình giữa Hà Nội rộng lớn đôi khi rất cô đơn và có những người trẻ khác cũng đang cảm thấy như vậy.
"Nơi đây chỉ đơn giản là... một căn nhà có cửa luôn mở vào mỗi dịp cuối tuần, nơi người lạ gặp nhau, cùng sống vài tiếng đồng hồ mà không cần gượng gạo làm quen.
Tôi sống một mình trong căn nhà rất đẹp nhưng lúc nào cũng vắng người. Vậy nên, tôi muốn biến nó thành không gian sống đúng nghĩa - nơi có hơi ấm, tiếng cười, mùi thức ăn và cả âm nhạc.
Thế là tôi bắt đầu mời bạn bè tới nấu ăn, xem phim. Rồi từ đó, những người bạn mới lại rủ thêm người khác đến", Di Trần cho biết.

Cuối năm 2023, sau nhiều lần thử nghiệm, Di Trần cùng vài người bạn chính thức mở rộng không gian, đặt tên cho từng sự kiện, phân chia công việc, đồng thời giữ nguyên tinh thần "phi thương mại".
Không quảng cáo rầm rộ, không biển hiệu, khách đến đây chủ yếu là người Việt trẻ tuổi hoặc khách quốc tế được bạn bè giới thiệu.
"Tôi đặc biệt vui khi thấy khách nước ngoài đến rồi quay lại. Có lẽ, họ tìm thấy ở đây một nét gì đó rất đời thường, rất Việt Nam mà không phô trương", Di Trần nói.
Anh cũng chia sẻ, tại đây, không ai bị ép buộc phải giới thiệu bản thân hay tham gia hoạt náo. Mọi kết nối đều bắt đầu tự nhiên bằng việc cùng nhau nấu ăn. Căn bếp như một chất xúc tác, nơi những cuộc trò chuyện khởi nguồn từ những hành động giản dị như nhặt rau, gọt cà rốt hay pha nước chấm.
Từ đó, từng câu chuyện dần được hé lộ, có người vừa nghỉ việc, có người đang du lịch một mình ở Việt Nam, có người sợ cô đơn nhưng lại ngại đám đông…

Sau bữa ăn, mỗi người có thể chọn cách ở lại: Chơi cờ, vẽ tranh, khiêu vũ, tâm sự, hoặc đơn giản chỉ ngồi yên nghe người khác kể chuyện.
Không gian tại đây chỉ mở vào cuối tuần, mỗi sự kiện lại mang màu sắc riêng: Buổi sáng cà phê với nhạc sống, workshop (buổi chia sẻ, thảo luận) vẽ tranh lấy cảm hứng gia đình. Buổi tối, mọi người có thể cùng nhau nấu bánh gối, tiệc nhỏ khiêu vũ….
Một vài buổi kéo dài đến 5-6h sáng nhưng chẳng ai than phiền. Khách hàng thường đến một mình rồi ra về với vài câu chuyện, đôi khi có thêm những người bạn mới.
Mức phí mỗi buổi dao động 120.000-150.000 đồng, bao gồm đồ ăn, đồ uống và vật phẩm (nếu có).
"Đây là khoản phí chỉ để duy trì hoạt động, không phải kiếm lời. Chúng tôi chỉ muốn nơi này tiếp tục tồn tại", Di Trần nói.
Các buổi nấu ăn thường chỉ giới hạn khoảng 12 người tham gia, chưa kể người dẫn dắt chương trình. Tổng cộng, không gian sẽ đón khoảng 15 người cho mỗi buổi.
Số lượng này không phải ngẫu nhiên. Theo Di Trần, con số 12 là vừa đủ để tạo nên một nhóm nhỏ nhưng đa dạng, đủ thân mật để ai cũng có thể trò chuyện, tương tác và chia sẻ mà không bị lạc lõng.
Không gian bếp của anh cũng chỉ đủ rộng cho chừng đó người cùng chuẩn bị món ăn mà không va vào nhau.
Hơn thế, đây không phải là một "lớp học nấu ăn" hay một sự kiện công cộng với quy mô lớn. Mỗi buổi nấu ăn giống như một cuộc gặp gỡ thân tình, nơi người tham dự được "gỡ bỏ vỏ bọc", bước vào bếp như một người bạn lâu ngày gặp lại. Quá đông sẽ khiến tinh thần ấy mất đi.

Với những hoạt động khác như xem phim, biểu diễn âm nhạc, số lượng có thể lên đến 30-35 người. Nhưng với bữa ăn, nơi cần sự lắng nghe và sẻ chia nhiều hơn, 12 người vẫn là con số lý tưởng.
Một trong những sự kiện mới được yêu thích tại không gian này là cà phê cùng người lạ - hoạt động thường diễn ra vào buổi sáng chủ nhật.
Không giống như một buổi uống cà phê thông thường, khách được khuyến khích mang theo hạt cà phê của riêng mình, có thể là món quà, kỷ niệm hay hương vị yêu thích để cùng pha, cùng kể chuyện.
Chủ nhà sẽ chuẩn bị sẵn một bữa sáng nhẹ, trà, nước lọc và một góc âm nhạc mộc mạc với nghệ sĩ chơi nhạc sống từ 10h đến 12h. Thời lượng sự kiện kéo dài khoảng 4 tiếng, với mức phí 100.000-150.000 đồng/người, đã bao gồm tất cả dịch vụ trên.
Ở đây, cà phê không phải để "mở máy lên làm việc" hay "check-in cuối tuần", mà như một cái cớ để con người ngồi lại với nhau, không vội vã, không ồn ào.
Mỗi hạt cà phê là một câu chuyện của người trồng, người pha và người kể. Âm nhạc nhẹ nhàng vang lên, tiếng chuyện trò thay vì tiếng gọi đồ và điện thoại được gác sang bên.
"Tôi không gọi đây là quán cà phê mà gọi nó là cơ hội để được hiện diện cùng nhau với trọn vẹn sự chú ý và cảm xúc", Di Trần nói.

Mở cửa đón người lạ nhưng vẫn có những nỗi lo riêng
Với những không gian nhỏ nhưng đầy ắp những cuộc gặp gỡ thân mật, nơi đây trở thành điểm đến yêu thích của nhiều người trẻ. Họ tìm thấy sự bình yên trong từng buổi sáng tĩnh lặng hay các buổi tối sôi động, nơi mà xung quanh có những người lạ nhưng vẫn có cảm giác thân thuộc.
Là một cặp đôi trẻ, Hoa và Julian (người Pháp, sống tại Hà Nội) thường xuyên đến không gian này cùng nhau. Họ biết đến địa điểm thông qua mạng xã hội và bạn bè rồi dần trở thành những vị khách quen.
Hoa chia sẻ, cô đặc biệt yêu thích khoảng thời gian buổi sáng yên tĩnh, nơi có thể đọc sách và tận hưởng thời gian cá nhân.
Julian thì ngược lại. Anh thích không khí buổi tối, nơi mọi người cùng tham gia các hoạt động như nấu ăn, xem phim, chơi trò chơi.
Julian và Hoa cho biết, cả hai đều cảm nhận rõ sự thân thiện, cởi mở trong cách tổ chức không gian. Dù nhiều người đến lần đầu, họ vẫn dễ dàng hòa vào không khí chung, như thể đang ở một nơi quen thuộc.
"Ngay cả khi xung quanh là người lạ, tôi vẫn không cảm thấy xa cách và có thể dễ dàng trò chuyện", Hoa chia sẻ.

Hoa và Julian thường xuyên đến không gian này cùng nhau. Hoạt động cặp đôi thích nhất là được tham gia nấu ăn, xem phim cùng người lạ (Ảnh: Lê Phương Anh).
Hà (SN 2003) đã biết đến không gian này qua gợi ý trên Instagram. Cô quyết định theo dõi các hoạt động của không gian này và đây là lần thứ 3 cô đến.
Mặc dù chủ yếu đến vào buổi sáng, Hà thường đến một mình và mang theo sổ vẽ hoặc sách để tận hưởng thời gian cá nhân, như đọc sách hoặc vẽ. Tuy chưa tham gia các hoạt động chung như nấu ăn hay xem phim, Hà vẫn đánh giá không gian này là một nơi thư giãn, dễ chịu.
"Tất cả khiến mình cảm thấy như ở nhà nhưng là một ngôi nhà nơi mọi người chịu lắng nghe những tâm sự của nhau, thay vì thu mình lại", Hà nói.

Không ít lần, những người đến đây chỉ định ở vài tiếng rồi ở lại đến tận sáng. Họ cười, khóc, chia sẻ câu chuyện cá nhân rồi lặng lẽ cảm ơn chủ nhà khi ra về. Có người trở lại nhiều lần, có người chỉ đến một lần rồi biến mất. Nhưng tất cả đều để lại một phần ký ức trong căn phòng khách ấy.
"Nhiều người bảo đây là therapy - một kiểu trị liệu bằng không gian, con người. Tôi không dám nhận điều đó. Chỉ hy vọng khi rời đi, mọi người đều cảm thấy nhẹ lòng hơn một chút", Di Trần bày tỏ.
Tuy nhiên, đằng sau những buổi gặp gỡ, chủ nhà Di Trần cũng có những lo lắng về việc giữ không gian riêng tư trong khi vẫn muốn chia sẻ với cộng đồng.
Di Trần cho biết, dù yêu thích những cuộc gặp gỡ, anh vẫn phải tìm cách cân bằng giữa việc tiếp đón người lạ và nhu cầu bảo vệ không gian cá nhân của mình.
Anh thừa nhận, điều khó nhất là tạo ra không khí vui vẻ, tích cực khi làm người dẫn dắt chương trình trong lúc mệt mỏi, phải kết nối mọi người dù không còn năng lượng.
"Ngày xưa tôi làm một mình, rất vất vả. Giờ có thêm vài bạn hỗ trợ nên nhẹ hơn nhưng không phải lúc nào cũng có tâm trạng để tiếp chuyện mọi người", Di Trần nói.
Việc mở cửa nhà riêng cho người lạ cũng mang lại nỗi lo về sự riêng tư. Di Trần đã từ chối lời đề nghị mở thường xuyên hơn để giữ cân bằng cuộc sống.
"Chỉ mở 1-2 buổi mỗi tuần là đủ. Tôi vẫn cần không gian cho riêng mình", anh nói.
Không đặt tham vọng trở thành thương hiệu hay điểm check-in nổi tiếng, Di Trần chỉ mong "phòng khách" của mình tiếp tục là nơi người lạ tìm đến, kết nối bằng điều giản dị: Nấu ăn, uống cà phê, kể chuyện đời, và thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn một chút sau mỗi cuộc gặp gỡ.