
Họa sĩ Nguyễn Trung Hiếu tại triển lãm cá nhân đầu tiên - Ảnh: T.ĐIỂU
Thực ra bao lâu nay Hiếu vẫn âm thầm vẽ, chỉ là trước đây anh "chưa tới mức độ cảm thấy thích, chưa đạt được hình dung của mình thì chưa muốn công bố". Lần này triển lãm với anh cũng chỉ là một quãng nghỉ để anh nhìn lại một quãng thời gian làm việc, một cuốn nhật ký tư duy kéo dài 5 năm của họa sĩ.
Sinh ra trong gia đình nghệ thuật với người bố là họa sĩ thành danh Cuộc hội ngộ đầy cảm xúc của 5 họa sĩ mỹ thuật TP.HCM
Khoảng thời gian dài ấy, Nguyễn Trung Hiếu chỉ theo đuổi một thứ mình thích: "Lúc nào tôi cũng chỉ nghĩ về một thứ duy nhất: không gian. Con người tự bản thân họ là một dạng không gian, một không gian mang tính vật chất hiện hữu trộn lẫn không gian của ý thức".
29 năm sau khi tốt nghiệp ĐH Mỹ thuật Việt Nam, Nguyễn Trung Hiếu là họa sĩ minh họa tại một tờ báo. Gần đây anh xuất hiện trong triển lãm chung với Trần Hoàng Sơn (triển lãm Hình bóng tại Art Space).
Anh lập tức gây ấn tượng với những bức tranh lạ, mang không khí hư hư thực thực mà anh bảo đã được truyền cảm hứng từ tiểu thuyết Trăm năm cô đơn của Gabriel García Márquez.
Nguyễn Trung Hiếu theo đuổi phong cách bán trừu tượng, với những bức vẽ giàu cảm xúc nhưng không vắng hình hoàn toàn mà vẫn thấp thoáng ẩn hiện. Anh gọi đó là một dạng trừu tượng ý niệm, thật nhưng không thật, xuất hiện và biến mất cùng lúc để tạo ra không gian.Vẽ khỏa thân với Trung Hiếu cũng chỉ như cái cớ để thể hiện không gian riêng.
Trần Nhật Thăng - một người cũng theo đuổi hội họa trừu tượng - khi xem triển lãm của Nguyễn Trung Hiếu phải thốt lên: "Trong tranh của Hiếu, ranh giới giữa không gian và thời gian, cái hiện thực và trừu tượng, nhiếp ảnh và hội họa, cái thế tục và tâm linh, hình hài vật lý và tinh thần, nude và không phải nude... bị xóa nhòa, trộn lẫn vào nhau. Xem tranh anh, người ta không biết hình đang thoát khỏi không gian hay bụi không gian tụ lại thành hình. Lâu lắm rồi tôi mới được xem một triển lãm sững sờ như thế".
Trần Nhật Thăng nói Nguyễn Trung Hiếu vẫn trung thành hội họa giá vẽ trên bề mặt tranh 2D chỉ hai màu đen - trắng mà tạo ra những bức tranh có sắc độ kỳ ảo.
Nhà nghiên cứu mỹ thuật Vũ Huy Thông cũng khen ngợi rằng nude là đề tài muôn thuở của hội họa, nhưng cách của Nguyễn Trung Hiếu rất khác với những gì người ta đã biết về nude. Ở nhiều tác phẩm mặc dù là nude nhưng không gian xung quanh đối tượng ấy mới là chính chứ không phải đối tượng.
Sắc độ hầu như chỉ là đen trắng mà Nguyễn Trung Hiếu tạo được cảm giác như không gian xung quanh vật thể đang vận động, vặn xoắn nhờ vào sự công phu trong việc biểu diễn các hợp nét rất phức tạp trong tranh.
